Để có cơ hội tiếp xúc và giúp đỡ gái mại dâm, một nhà hoạt động nữ quyền của Trung Quốc sẵn sàng làm gái mại dâm, thậm chí là miễn phí.
Lần “bán dâm”
không lấy tiền đầu tiên của chị, “khách hàng” là một cậu trai mới lớn.
Cậu lượn lờ bên ngoài nhà thổ rồi tiến đến chỗ chị. “Bao nhiêu tiền”,
cậu hỏi. “Em có bao nhiêu?”, chị hỏi lại. Câu trả lời là 10 nhân dân tệ
(tương đương 30.000 VNĐ). Chị hỏi tuổi cậu và hỏi đây có phải là lần đầu
tiên đi “chơi gái” phải không. Không trả lời, cậu trai lưỡng lự, có vẻ
muốn bỏ đi. “Thôi được rồi, lại đây. Miễn phí”, chị nói và đưa cậu trai
vào phòng.
Hồi đầu năm nay, với mục đích hiểu thêm và có cơ hội tiếp xúc với gái
mại dâm ở vùng nông thôn, nhà hoạt động nữ quyền Ye Haiyan, 37 tuổi,
người có blog với nickname Liumangyan (có nghĩa là Ngăn chặn những kẻ
côn đồ), quyết định “biếu không” sex cho các công nhân di cư, tại một
nhà thổ dơ dáy ở Vũ Lâm, khu tự trị Quảng Tây, Trung Quốc.
“Nếu không làm việc như một gái mại dâm, tôi không thể tưởng tượng được
những gì đang diễn ra ở cái nơi chật chội bẩn thỉu ấy”, chị nói với
Hoàn cầu thời báo.
Trong suốt hai ngày làm “gái”, Ye phục vụ bốn công nhân, những người đến
từ vùng nông thôn tuổi từ 18 tới 50. Chị nói rất cảm kích khi thấy một
số công nhân tắm rửa sạch sẽ trước khi đến chỗ chị.

“Cậu trai mới lớn không tự tin chút nào. Cậu hỏi sao người xinh xắn như
chị lại “cho” em miễn phí. Tôi ôm chặt lấy cậu. Cậu nói tôi là người phụ
nữ tốt bụng nhất mà cậu từng gặp”, Ye viết.
Bất hợp pháp nhưng không hiếm
Tổ chức Y tế thế giới ước tính rằng ở Trung Quốc có khoảng 4 triệu gái
mại dâm nhưng các chuyên gia cho rằng con số thực tế cao hơn nhiều.
Mại dâm bị coi là bất hợp pháp ở Trung Quốc. Gái mại dân bị cảnh sát bắt
có thể bị phạt 3.000 nhân dân tệ (tương đương 9 triệu VNĐ). Với những
gái mại dâm chuyên phục vụ công nhân di cư để nhận những khoản tiền ít
ỏi, 3.000 nhân dân tệ tương đương với 150 lần “đi khách”.
Theo Ye, dịch vụ “tình dục miễn phí” của chị nhằm giúp những công nhân
thiếu thốn “chuyện ấy”, đồng thời cho thấy khoảng cách giữa tình yêu của
chị với những dân lao động và thái độ của chính phủ với người nghèo.
Nhưng có vẻ không phải ai cũng nghĩ như thế. Ye cho biết, có 8 người đã
đột nhập văn phòng 10m2 của chị ở Quảng Tây, đập phá đồ đạc và dùng dao
đe dọa chị.
Kể từ tháng Ba, đây là lần thứ hai chị bị đe dọa. Chị nghĩ đó là vì việc chị giúp đỡ gái mại dâm là không thể chấp nhận được.
“Tôi không phải là côn đồ và tôi chưa làm gì sai. Tôi không thể từ bỏ
công việc của mình chỉ vì ai đó không chấp nhận. Muốn ngăn chặn tôi à?
Hãy bước qua xác tôi”, Ye viết trên blog.


Ye lập ra Trung tâm Nữ quyền Trung Quốc
Không xa lạ với những tranh cãi
Ye, cựu nhân viên quán bar KTV (một dạng bar-karaoke), đã ly dị và có
một đứa con, là người không xa lạ với những tranh cãi kể từ khi chị đưa
lên mạng hình khỏa thân của mình để thể hiện sự ủng hộ với gái mại dâm
hồi năm 2005.
Sau khi bị “cấm cửa” trên các diễn đàn online, Ye tự xây dựng website
riêng để nâng cao nhận thức của xã hội về sự nhọc nhằn mà những gái mại
dâm rẻ tiền phải đối mặt. Nhưng dưới sức ép của dư luận, website này sau
đó phải đóng cửa.
Năm 2006, Ye mở Trung tâm nữ quyền Trung Quốc ngay tại quê mình, thành
phố Vũ Hán, thủ phủ tỉnh Hồ Bắc. Trung tâm này cấp phát bao cao su và
tài liệu phòng chống AIDS tới các nhà chứa. Tuy nhiên sau đó, Ye thấy
rằng nhiều gái mại dâm tỏ ra miễn cưỡng sử dụng bao cao su vì sợ rằng đó
sẽ là bằng chứng chứng tỏ họ là gái mại dâm. Văn phòng của Ye phải đóng
cửa năm 2009 vì sức ép của chính quyền địa phương và cũng vì thiếu kinh
phí.
Sau đó, Ye đi đến một quyết định táo bạo. Lần đầu tiên chị trở thành gái
bán dâm là năm 2009, khi chị điều tra một hệ thống bán dâm qua mạng.
Trong tháng đó, chị phục vụ 6 người và kiếm được 1.500 nhân dân tệ.
“Làm việc đó cần rất can đảm”, chị nhớ lại. “Rồi tôi hỏi bản thân, nếu
người ta có thể làm việc đó để sống, vậy sao tôi không thể? Tôi cần cảm
nhận nỗi đau và sự khổ ải”.
Nhiều người nghĩ những việc Ye làm là điên rồ và vô đạo đức. Một số khác
ủng hộ chị những vẫn tỏ ra e ngại về quyết định làm gái của chị. Nhưng
Ye dường như đã quyết tâm.
“Ước mơ lớn nhất của tôi là làm gái mại dâm ở một đất nước coi mại dâm
là hợp pháp. Lúc ấy tôi có thể tự hào về công việc của mình và phục vụ
khách hàng một cách thoải mái, vui vẻ”, Ye nói.
Mơ ước của Ye dường như có tiến triển chút ít. Bộ Công an Trung Quốc đã
cấm cảnh sát mang gái mại dâm đi bêu trên phố như trước sau khi hình ảnh
2 cô gái mại dâm với chân trần, tay bị trói, bị dẫn đi như thú vật ở
tỉnh Quảng Đông hồi năm 2010.
Theo Chinadigitaltimes.net, một tuần sau lệnh cấm, Ye tổ chức cuộc tuần
hành ở Vũ Hán để bênh vực những người làm nghề mại dâm, yêu cầu công
chúng không phân biệt đối xử với họ.
Chiến dịch của Ye không khiến chuyện phân biệt đối xử biến mất mà dẫn
đến việc văn phòng của cô bị đóng cửa. Sau khi bị cảnh sát bắt giữ trong
ít ngày, văn phòng của Ye được yêu cầu chuyển khỏi Vũ Hán, theo tường
thuật của Shanghaiist.com.
Một năm sau, hồi tháng 8-2011, Ye đặt văn phòng mới ở “khu đèn đỏ” của
Quảng Tây, ngay trên con phố đầy rẫy cửa hàng cắt tóc và massage. Chị
cho biết, văn phòng chủ yếu tồn tại nhờ quyên góp của cư dân mạng và
những tình nguyện viên của văn phòng chính là những gái mại dâm làm việc
gần đó.
Trong một cuộc phỏng vấn với Hoàn cầu thời báo mới đây, Ye nói gái mại
dâm thường xuyên bị lạm dụng về thể chất và tinh thần, do vậy chị muốn
họ tự tin và tự tôn trọng bản thân bằng cách thuyết phục họ rằng công
việc của họ “cống hiến cho xã hội”.
Khi đuợc hỏi về đời sống cá nhân, Ye nói nhiều đàn ông Trung Quốc sẽ
không chấp nhận chị. “Nhưng nếu làm chồng tôi, họ sẽ không phải hối tiếc
đâu. Chỉ cần một điều kiện, phải là người đàn ông rất tốt bụng”, Ye
nói.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
-Ghi lời nhận xét của bạn vào khung dưới đây.
Trong mục Nhận xét bạn chọn "Tên/Url": Ghi nickname bạn muốn hiển thị và ghi Link bạn muốn giới thiệu với mọi người(blog hoặc website..., có thể bỏ trống phần này).
Nếu bạn muốn ẩn danh thì chọn phần "Ẩn danh". Sau đó click vào "Đăng Nhận Xét".
Không nói tục, chửi bậy trên Tinhay.us các bạn nhé!